Mở bài:Từ trước đến nay T làm nhiều viêc khiến T rất ân hận.Trong đo' có 1 lần T ân hận nhất đó là hiểu lầm K.Oanh(Hữu Đạt)
Thân Bài:Kể ra giữa bàn dân thiên hạ thì dị chết(Biết lỗi goài mà)
Kết bài:Sau khi biết được sự thật thì T thấy đúng là T bị điên.Thực ra lúc trước T nói O khó hiểu nhưng bây giờ T mới thấy T la người khó hiểu chớ không phải là O.Thực ra dạo này tâm trạng của T không ổn định(chưa đến mức để gọi là tâm thần),lúc buồn lúc vui.Với lại dạo này T cứ bị giận miết nên muốn chuyển từ bị động sang chủ động(La` quay sang giận O)ai ngờ chủ động lại chuyển sang bị động(Lại phải làm hòa trước).keke.Tóm lại là T thấy T sai rồi,B không nên giận G,với lại chưa hiểu rõ nguyên nhân đã vội kết luận.Nói chung là Tuyến đã sai.Sau khi viết xong những dòng này Tuyến thấy lâng lâng 1 niềm vui khó tả(Công thức này nghe quen quen)"Tha thứ cho chồng nha vợ,vợ không yêu chồng nữa thì cũng nghỉ đến bày con,chúng không thể một ngày không có mẹ"
(Nge xong câu này mà không tha lỗi nữa thì trái tim bằng cacbon rồi!!)
Lời phê của thầy cô giáo:Bài viết sâu sắc cảm động.Sự chân thành được đi xuyên suốt cả bài viết.Thầy mong hai em sẽ làm hòa với nhau.Cảm động quá!!
hic!!Bài viết tuyệt vời!!Em có thể cho thầy "spam"lai không?Vợ thầy cũng đang giận thầy!!!cảm ơn em nhiều!!!